Ngày đầy nắng cháy
bỏng giàn hoa giấy
Loang lổ sân từng
đốm mắt không hồn
Người phơi ra
những nhăn nhó trần truồng
Kẻ lẩn trốn vào
mát lành vay mượn
Ngày vắng gió, lũ
ve rền rỉ hát
Khúc hòa âm không
điệu tính âm u
Cây im lìm buông
thõng bóng sầu tư
Sông chết lặng,
lục bình nghi ngút tím
Ngày mưa đến nhoi
nhói xuyên tim lá
Luân vũ gửi giọt
trăm năm vào lòng đá
Lướt thướt mái
nhà, lướt thướt hàng cây
Đôi giọt lạc loài
rớt xuống ngón tay…
Ngày như thế, ngày
qua như thể
Ngày là ngày hồn
nhiên mưa nắng
Ngày không phải là
đêm đầy ánh sáng
Ngày lạnh lùng
không quay lại hôm qua
Ngày vô tư chẳng
hề biết ngày mai…