Chẳng còn biết là bao nhiêu ngày đã trôi qua
Thời gian lê thê nặng trĩu

Ký ức xuyên từng nhát sâu hun hút...
Chẳng thể đếm được là bao nhiêu ngày
Mọi kỷ niệm lạc trôi chới với
Vòng tay anh
Tiếng nói anh
Bóng dáng anh
Là thấp thoáng giữa quên và nhớ
Ngón tay khô quên miết lên vệt nước mắt
Tuột rời chiếc nhẫn mồ côi...
Em khép lại một trang đời đã cũ
Mơ hồ đau trên vết sẹo thời gian
Bốn mùa vẫn thay nhau gõ cửa
Đường em đi
Có cỏ níu...
Có hoa giăng...