Một cõi đi về
Trang
Trang chủ
Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019
lửng
Nắng mỏng mưa dày đời như thể...
Gió hờn mưa khóc chợt đôi khi...
Chân chồn gối mỏi rồi ngộ nhỡ...
Gieo nhau lời nói xót xa chi...
Đếm bóng xuân qua thềm chợt thấy...
Hoàng hôn đong đầy mắt ngỡ như...
Người qua lối cỏ xưa có lẽ...
Ngậm ngùi cúi mặt cứ xem là...
Bài đăng mới hơn
Bài đăng cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)