bài cũ
Gió bồng cái lạnh đi hoang
Ven đường cây đứng bẽ bàng trụi trơ
Người thêm nhiều nỗi co ro
Đêm dài lắm mộng nhiều mơ ..
rã rời...
Gió bồng cái lạnh đi đâu?
Bơ vơ áo mỏng khăn sầu xác ve
Ngả nào cũng ngập tái tê
Cửa đời khép vội lối về ấm êm
Gió bồng cái lạnh lang thang
Đi qua những nẻo trái ngang
se lòng...
Còn chưa đi hết mùa đông
Mà nghe nặng trĩu nhớ mong nắng vàng