Chiều tắt vội tia nắng còn sót lại
Lá vuột tay chới với rớt lìa cành
Gió kiếm tìm – cơn gió nhỏ lanh quanh
Người khép cửa che cõi lòng giá lạnh
Đêm dài
quá mà cơn mơ thì ngắn
Vầng trăng
khuya mỏi mắt ngóng tình thơ
Giọt sương
rơi hoan lạc phút đợi chờ
Ban mai
đến buông mình tan vào đất
Con én lẻ
liệng tìm bầy cuống quýt
Tiếng gọi
xuân lay thức những nụ mầm
Cội cành
xưa ngỡ khô lịm âm thầm
Bỗng thai
nghén lũ chồi con xanh mướt
Đêm nối
ngày cho dài thêm vấn vít
Mùa nối
mùa, trái đất vẫn tròn quay
Người nối
người nên nhân gian tồn tại
Ta nối
mình – vĩnh cữu một tình yêu.
12/2007