Chuyện làm thơ của tôi là chuyện rất cũ, rất nhạt nhòa. Cho rằng cũ là vì tôi đã tập tểnh làm thơ từ hồi còn là trẻ vị thành niên. Nhạt nhòa là vì không nổi bật gì hơn ai nên cứ tự chìm dần :D Thời điểm hoàn cảnh gia đình khó khăn phải nghỉ học, vậy là tôi buồn quá thành ra thơ :P Hồi đó, chị tôi là học sinh giỏi văn cấp tỉnh, được tuyển thẳng mà cũng vẫn phải nghỉ học vì trường cấp 3 cách hơn 10 km, nhà lại nghèo không sắm nổi chiếc xe đạp. Chị buồn bã, khóc lóc cả năm trời, sau đó vào khóa sư phạm cấp tốc và nguôi quên. Còn tôi thì lặng lẽ phụ giúp má buôn bán và làm thơ :D
Tập thơ viết tay đầu tiên của tôi rất không nên thơ. Nó là những đoạn giấy trắng vụn trong những cuốn vở cũ được tôi cắt lại để dành, dùng chỉ khâu lại thành tập. Những bài thơ ngày ấy vần điệu đều đặn nghiêm chỉnh chứa đầy nỗi buồn non nớt như chính lời thơ. Tập thơ ấy mất ở đâu, lúc nào, tôi không rõ nữa. Chỉ nhớ lõm bõm 1 khổ thơ như vầy :
Rời bỏ bút nghiên, xuống ruộng sình
Đời tôi không một ánh bình minh
Bạn bè thân cũ giờ quay mặt
Tôi bẽ bàng suy gẫm chữ "Tình" :v :v
Xếp vào hạng mục "Bài thơ đầu tiên" chỉ có bài đầu tiên được Văn nghệ HG đăng là còn đầy đủ trong ... laptop :D Xem lại tuy đôi chỗ còn vụng về nhưng đã khá hơn xưa nhiều nên tôi cũng tự an ủi rằng bản thân có tiến bộ :P
Sao bảo xuân qua xuân bất tái?
Xuân hẹn cùng ai đã trở về
Sớm mai sương tỏa ngập cơn mê
Nụ mai bé xòe tay gọi nắng
Giai nhân ngủ trăm năm trong rừng vắng
Chạm môi xuân bừng thoát giấc cô miên
Má hồng lên một nhan sắc thiên nhiên
Mắt biên biếc màu tình tươi lộc nõn
Da rạo rực dưới cỏ mềm sương đọng
Yêu... yêu đi!..
Xuân giục giã cùng ai
Quên... quên đi!...
Xuân thổn thức đêm dài
Lá năm cũ rụng bay vào năm mới
Say đắm cũ không cùng xuân theo tới
Người xuân xưa phai bóng giữa thời gian
Hoa vẫn tươi lơi lả gọi bướm sang
Lòng se lạnh...
Sao rèm xuân khẽ động?
Rượu không uống mà say mèm giấc mộng
Ta có xuân, ta có hẹn xuân đâu?
Xuân có ta, xuân thêm một đóa sầu
Mai vàng đấy hay đào phai hương sắc?
Rượu nồng đấy hay chén trà nguội nhạt?
Niềm vui xuân vò nát nỗi buồn xuân
Ngoài kia xuân, rộn rã náo nức xuân
Trong ta xuân, len lén ngại ngùng xuân...