Thằng Gió đang lộng ngoài kia
Nó lôi mây đen che khuất mặt trời
Nó hồng hộc chạy rông trên những con đường, tung cát bụi lẫn rác rưởi vào bất cứ ai lọt trong tầm lộng.
Nó chơi bập bênh trên những ngọn cây, tuốt từng nắm lá chưa kịp ngả vàng như một người đánh ghen tàn nhẫn vặt trụi tóc kẻ tình địch.
Nó giãy đành đạch trên mái tôn, đóng sầm các cánh cửa, thò mỏ vào khe hở nhà người ta để mà rú rít hoặc man trá thì thầm.
Nó chẳng là gì cả nhưng nó là thằng Gió
Và thằng Gió vẫn cứ tha hồ lộng ...